|
---|
|
|
|
|
|
Sau khi chuẩn bị khá đầy đủ đồ đạc và thông tin cho chuyến du lịch Myanmar lần này, tinh thần mình khá tốt và cực kỳ háo hức, vì đất nước này quá xa lạ và mọi thứ sẽ chủ động hơn thật nhiều so với những chuyến xuất ngoại trước đó.
Việc đầu tiên sau khi nhập cảnh là đổi tiền Myanmar và mua sim điện thoại. Như ở bài trước có chia sẻ, mình đi dạo quanh các quầy đổi tiền ở đây xem cái nào có tỉ giá tốt hơn thì đổi.
Các quầy đổi tiền & bán sim 3G ở sân bay Yangon, Myanmar.
Mynamar chào đón với những người đàn ông lái taxi mặc váy (longyi) và những cô gái bôi Thanakha đầy mặt. Từ đây, mình bắt taxi vào trung tâm thành phố Yangon với khoảng cách khoảng 20km, mất 12.000 kyats. Xe Taxi ở Myanmar không có đồng hồ hoặc họ tính tiền theo giờ, nên phải trả giá dựa vào quãng đường. Yangon hiện ra trước mắt mình là những dãy nhà cũ kỹ và đông đúc… những hàng dài xe ô tô nôi đuôi nhau đi chậm chạp. Anh lái xe taxi vừa đi vừa nói tiếng Anh rất nhanh, chỉ những điểm đến nổi tiếng mỗi khi đi ngang như chùa Vàng, hồ nước…
Yangon là thành phố kẹt xe rất kinh khủng, do đó cần tính toán để tránh trễ giờ bay hoặc xe bus.
Do chỉ có 1 buổi chiều ở đây trước khi lên xe bus đi Bagan lúc 20h, nên mình ghé vào chợ Bogyoke để đi ăn uống và mua đồ. Chợ Bogyoke là một chợ nổi tiếng và sầm uất ở Yangon, bạn có thể bị lạc bởi có rất nhiều gian hàng và ngóc ngách khác nhau. Chợ Bogyoke nổi tiếng với mặt hàng làm từ ngọc và đá quý với mẫu mã đẹp. Ngày quay lại Yangon mình cũng ghé lại đây để mua vòng ngọc làm quà cho người thân.
Những sạp bán đá quý trong chợ Bogyoke.
Chợ Bogyoke ở khu trung tâm Yangon. Nổi tiếng với đá quý và nhiều món quà lưu niệm.
Ở khu chợ này, bạn có thể lựa chọn ăn uống ở khu trên lầu dãy nhà bên trái, với vài món ăn kiểu thái hoặc Myanmar, sau đó xuống khu vực phía sau để uống trà sữa Myanmar, một loại trà sữa đặc biệt, có màu hơi hồng hồng và vị cũng lạ miệng.
Trà sữa Myanmar ở khu ẩm thực, chợ Bogyoke. Nhiều khách du lịch lựa chọn mua các gói trà sữa này về làm quà.
Tại đây, mình cũng mua 1 bộ longyi với giá khá rẻ (khoảng 5$), nếu của nữ thì sẽ mắc hơn xíu (9$). Longyi miếng vải trơn hoặc caro khoảng 2m, được quây lại bằng 1 động tác đơn giản là túm đầu, buộc lại, nhét vào lưng váy… nó đơn giản với người bản xứ thôi, chứ mình sau 7 ngày mặc longyi thì vẫn chưa thể quen được với cách mặc longyi này. Longyi không có túi, thế nên người đàn ông mặc longyi thường phải dắt xung quanh đủ loại đồ như điện thoại, bóp tiền, thuốc lá… và thỉnh thoảng lại lại phải lôi ra sửa lại, vì di chuyển 1 xíu là longyi lại lỏng ra ngay. Ngoài ra, mình cũng tranh thủ mua vài lọ Thanakha với giá 800kyats dùng thử. Bôi Thanakha cũng phải có nghệ thuật, bạn hoà 1 xíu vào nước, đừng để loãng quá, sau đó thoa lên 2 má & trán… Nếu muốn đẹp thì dùng lược vẽ thành hình răng cưa hay chiếc lá gì đấy.
Thanakha là loại mỹ phẩm được mài trực tiếp từ thân cây, sau này được biến thể sang nhiều loại bột, kem khác nhau. Phụ nữ Myanmar thoa Thanakha hàng ngày để dưỡng da dưới thời tiết nóng bức… và việc họ thoa Thanakha như là một việc hết sức bình thường tương tự như trang điểm như những người phụ nữ ở Việt Nam vậy. Sau khi ăn uống xong thì mình đi bộ qua nhà thờ Ấn độ đối diện, sau đó đi bộ về hướng của Sule Pagoda… để tìm xe bus ra bến xe theo hướng dẫn của 1 bạn người Myanmar trong chợ. Trên đường đi, có thể đi qua cây cầu vượt rất đẹp, có nhiều ô màu sắc được treo lên cao… từ đây, cũng có thể nhìn thấy được sự đông đúc và kẹt xe của thành phố Yangon giấc tan tầm.
Cây cầu nhiều màu sắc gần Sule Pagoda.
Để ra bến xe JJ Bus ở cách trung tâm 25km, mình chọn xe bus địa phương. Một phần vì muốn tiết kiệm chi phí, 1 phần muốn thử sử dụng local bus của người dân nơi đó. Và công cuộc bắt xe bus này cũng khá gian nan, khá đông đúc người dân Yangon sử dụng xe bus, những chuyến xe ghi tên chặng đi chặng đến bằng những nét chữ tròn tròn của Myanmar. Và sau 1 hồi may mắn hỏi thăm thì cũng lên được chiếc xe bus cũ đi tuyến qua bến xe. Một chuyến xe bus cực kỳ đông, xe cũ kỹ tưởng chừng như từ những năm 1950, chen chúc, nóng nực với giá vé chỉ khoảng 400kyats (7000đ) cho quãng đường khoảng 25km.
Xe bus địa phương ở Yangon là loại xe bus cũ kỹ, nóng nực nhưng có chi phí cực kỳ rẻ.
Buổi tối hôm đó mình bắt xe bus JJ Express di chuyển về Bagan, xuất bến lúc 20h, nhà xe khá sạch sẽ, bạn có thể ăn tối ở quanh bến xe hoặc đợi ăn khuya sau khi xe di chuyển khoảng 3 tiếng.
Bến xe bắt xe đi Bagan, ngoài JJ Bus thì còn có khá nhiều xe khác.
Một đêm trên chuyến xe đường dài kết thúc 1 ngày đầu tiên ở đất nước này, với mình cảm nhật ở Yangon không được đẹp ngoài sự chật chội, cũ kỹ và nóng nực. Ngày mai mình sẽ đến Bagan, 1 nơi được mong chờ nhất trong chuyến đi này.
Nguồn: lexuancuong.com